Quê hương Miền Tây

 Sông nước miền Tây lòng người bịn rịn

 Ăn trái nhãn lồng ngỡ cắn môi em”

Hai câu thơ trên dù vẫn chưa thể nói hết những nét đáng yêu của con người Miền Tây, nhưng vẫn làm ấm lòng những người con miền Tây khi xa xứ. Nói đến Miền Tây thường được chúng ta liên tưởng tới những con sông lớn nhỏ khi hiền hòa, khi cau mặt theo thời tiết, những dòng sông con rạch ấy cứ nối tiếp nhau đem phù sa vun đắp cho ruộng vườn, ôm ấp xóm làng như vòng tay của mẹ. Những cánh đồng lúa vàng óng ả, thửa ruộng xanh rì rào trong gió ,với những cành cây nặng trĩu trái ngọt, rừng tràm, rừng mắm… cùng với hình ảnh chợ nổi trên sông nét văn hóa đặc thù của vùng sông nước miền Tây.

Chợ họp trên sông, giữa một vùng sông nước bao la là hàng trăm ghe, thuyền, xuồng của cư dân, nơi mà những người con xa xứ luôn thổn thức mỗi khi nhớ về.

 

Hình ảnh Miền Tây hiện ra với hai bờ sông san sát những căn nhà mái tôn đơn sơ, nằm chông chênh trên những cây cọc tràm hoặc xi măng, những chiếc cầu khỉ xinh xinh bắt ngang ,những miệt vườn bát ngát hoa trái ngọt cùng với những con người chân chất, thật thà, phóng khoáng, nhân ái, nghĩa tình, hào hiệp , những em gái miền Tây với chiếc áo bà ba chèo xuống ba lá nở nụ cười đằm thắm ôi sao rất dễ thương, bình dị, hình ảnh ấy sao mộc mạc và thân thương quá đỗi.

“Ai về vùng đất Chín Rồng
Cho tôi gửi lại đôi dòng mộng mơ
Dịu dàng em gái Cần Thơ
Tóc dài em chải , gió đưa mát lành…
Thoáng thơm mùi xả , hương chanh
Nghiêng nghiêng nón lá chờ trông người về
Dịu dàng nâng trái dừa quê
Thơm thơm giọt nước si mê lòng người
Mắt đen huyền , nụ cười tươi
Thật thà chất phác rạng ngời nét duyên
Tiếng thơm , thơm cả ba miền
Duyên trời xin được se vào cho anh…”

Sông nước tạo nên một Miền Tây với nhiều cánh đồng lúa gạo, với những giọng hò ngọt ngào của em gái miền sông nước.

“Hò ơ… (chớ) Cái răng, Ba láng
Vàm Xáng, Phong Điền
Anh thương em cho bạc cho tiền
Đừng cho lúa gạo… (ờ)
Hò ơ… (chớ) Đừng cho lúa gạo, xóm giềng họ cười chê”

 

Một lần nữa chúng ta hãy cùng ngược dòng thời gian trở lại chốn quê nhà, nơi chôn nhau cắt rốn….tìm lại những ký ức ngọt ngào từ thưở ấu thơ, tìm hiểu những hình ảnh quê xưa,hình ảnh con người, văn hóa của Miền Tây tưởng chừng đã bị lãng quên trong cuộc sống bôn ba xuôi ngược tìm kế mưu sinh. Chúng ta thăm lại những hình ảnh con người miền Tây xưa và nay, để nghe và thưởng thức những câu hò, những làn điệu dân ca mộc mạc, chân chất đã đi vào trong trái tim của người con Miền Tây.

Tôi về miền Tây không say vì rượu
Mà vì hương trái chín đầu mùa
Vì những chuyến phà qua sông Tiền sông Hậu
Và mắt em cười … như hẹn lại mùa sau”


Sưu tầm