Lúc còn nhỏ, bên ngoài bị ức hiếp, trật chân, nên khóc rằng: “Tôi Muốn Về Nhà!”
Lúc lớn khi chịu phẫu thuật, nằm viện, chịu đau đớn, đặc biệt mỗi ngày phải đối diện với cái chết, giống như lúc nhỏ ở ngoài bị ức hiếp, câu nói đầu tiên với bác sĩ cũng là: “Tôi Muốn Về Nhà!”
Thì ra, “Nhà” là nơi an toàn, yên ổn, ấm cúng, yêu thương. Chỉ cần về nhà, thì phiền muộn, oan ức lớn bao nhiêu đi nữa đều lập tức tiêu tan!
“Nhà”, đối với cuộc đời mà nói, là vô cùng quan trọng.
“Thôi Về Đi ! Đường trần đâu có gì …“