Hãy cho mình một phút giây bình yên ! để hiểu rằng, ta thật ngốc biết bao khi lúc nào cũng lo âu, hối hả. Hãy học cách im lặng ! để nhận ra, ta đã nói quá nhiều. Hãy tử tế ! để biết rằng, những gì ta đánh giá người khác là quá […]
Khách hàng tìm đến bạn bởi vì họ có được sự giúp đỡ, chứ không phải vì họ có tiền. Bạn tìm đến khách hàng vì họ mang đến những nhu cầu thiết thực, chứ không phải vì bạn cần tiền.
Con rùa nói lên lời, Lời nói tự hại mình, Tuy khéo ngậm cái gậy, Mở miệng tự sát hại. Hãy thấy rõ điều này, Bậc Nhân chủ vĩ đại, Hãy nói lên vừa phải, Cẩn thận nói đúng thời. Kẻ nào nói nhiều lời, Như con rùa gặp nạn.
Dẫu Xe Dê hay Xe Bò, Thuyền To hay Thuyền Nhỏ, dẫu Tiểu Thừa hay Đại Thừa đều là phương tiện chuyên chở cả. Đến khi đã qua bờ bên kia, thì phải từ bỏ, phải vượt qua tất cả, chẳng còn vướng mắc gì. Thế mới hoàn toàn Tỉnh Thức.
Tiền không liên quan đến tôi Việc dễ dàng đừng dành cho tôi
Nếu mỗi ngày ta đều dành thời gian quán niệm, hành thiền và không quên chánh niệm, ta sẽ có một bắt đầu tốt đẹp cho việc khai mở tâm thức. Dần dà Vũ trụ và bản thân chúng ta sẽ chuyển đổi, dựa trên sự thay đổi quan điểm của ta. Có câu […]
Nói về cảm thọ luôn biến đổi, sanh ra mất đi. Cứ thử so sánh như việc tắm trong một vòi sen, thật sự không ai có thể hai lần mà có thể tắm lại trong cùng một dòng nước chảy cả. Cũng vậy, cảm thọ đến rồi đi, cái trước khác cái sau, cái […]
Ở đời, người ta thích đổ lỗi cho kẻ khác mỗi khi gặp chuyện không may. Nhưng đổ lỗi kẻ khác không bao giờ giải quyết được vấn đề. Một người bị ngứa ở dưới mông lại đưa tay gãi trên đầu, cái ngứa không bao giờ hết. Ajahn Chah thường ví người hay đổ […]
Khi ta nói về nghiệp “của tôi”, đó thực sự là một chu trình không có tự tánh. Nghiệp không phải là tội và hình phạt, dầu nó có vẻ là như thế, và là quan niệm được nhận định rộng rãi. Nhiều quan điểm mà chúng ta bám chặt vào, đã ăn sâu vào tâm thức đến nỗi rất khó để ta chấp nhận điều gì quá khác biệt. Thực sự ra nghiệp chỉ có nghĩa là hành động.
Vào thời đức Phật còn tại thế, ở Ấn Độ người ta đã hiểu như thế. Để thức tỉnh người nghe về nghiệp thực sự là gì, đức Phật đã nói: “Nghiệp, này các tỷ kheo, ta bảo là sự chủ tâm”. Đầu tiên, nghiệp phát khởi trong tâm, rồi chuyển ra thành lời, thành hành động. Đức Phật đã cho nghiệp một định nghĩa mới, vì nó thường bị hiểu lầm, bị coi đó là tiền định, định mệnh.
Hôm đó tôi tới nhà tù để hướng dẫn khóa thiền sớm hơn thường lệ vì có một tù nhân muốn gặp tôi thưa chuyện. Anh ta là một người to lớn vạm vỡ, râu tóc bù xù, hai cánh tay xăm đầy, mặt thì nhiều vết thẹo chứng tỏ thuộc loại anh chị đâm thuê chém mướn. Hình dáng của anh khá dễ sợ khiến tôi thắc mắc không hiểu tại sao anh lại muốn đến học thiền, vì nó không hợp với anh chút nào. Đương nhiên là tôi đã nghĩ sai.
Anh nói trước đây vài ngày có một việc xảy ra làm anh hoảng sợ hết hồn. Anh kể sơ quá khứ hồi nhỏ lớn lên tại những khu phố du đãng vùng Belfast. Anh biết đâm nhát dao đầu tiên vào lúc bảy tuổi. Khi đó anh bị một đứa học trò lớn hơn ăn hiếp, bắt anh phải đưa cho nó số tiến trong túi để ăn trưa. Anh không chịu. Tên kia bèn rút ra một con dao dài. Hỏi lại anh lần nữa có chịu đưa tiền cho nó không? Anh nghĩ tên này chỉ hăm dọa nên nhất định không đưa. Không ngờ tên du côn này không thèm hỏi lần thứ ba, nó cắm ngay con dao vào tay anh, rồi rút ra bỏ đi tỉnh bơ.
Rồi Tôn giả Angulimala buổi sáng đắp y, cầm y bát, đi vào Savatthi để khất thực. Lúc bấy giờ, một cục đất do một người ném, rơi trên thân Tôn giả Angulimala, rồi một cây gậy do một người khác quăng, rơi trên thân Tôn giả Angulimala, rồi một hòn sỏi do một người […]
You must be logged in to post a comment.