Chúng ta biết rằng trong mỗi con người có thể tồn tại một ngọn lửa vô danh (vô danh hỏa). Trong lòng bạn thấy rất không thoải mái nhưng lại không thể thổ lộ với người khác, thế nên đôi khi chỉ vì một sự việc vụn vặt, bé nhỏ là có thể bùng cháy ngọn lửa vô danh đó.
Ví dụ trong một công ty, người có địa vị cao nhất là ông chủ. Ông chủ vì một chuyện không thuận lợi nào đó mà trách mắng thuộc cấp: tại sao có việc đó mà cậu làm không nổi? Sao khả năng của cậu kém thế? Về tự kiểm điểm đi! Viết ngay một bản kiểm điểm! Mai cậu sẽ phải tăng ca, phải hoàn thành cho tốt việc đó.
Thuộc cấp chẳng biết nói sao, đành líu ríu gật đầu nghe lệnh. Về đến nhà, ngọn lửa vô danh đó phải xử lý thế nào đây. Bèn bắt đầu quát vợ: “Tôi vất vả kiếm tiền để lo cho cái nhà này, để cô của cuộc sống sung túc! Thế còn cô? Nhà cửa thì bề bộn, con cái cũng chẳng chăm sóc đến nơi đến chốn cũ. Cô để tôi phải sống như vậy sao?”.