Sống để Ăn

Ăn rất cần cho sự sống, ông bà ta thường nói “Ăn để mà sống” hoặc “Sống để mà ăn”. Câu nói trên hàm chứa bao ý nghĩa về cái sự “dồn” mọi thứ trên đời vô miệng, từ mềm dai cho tới cứng dẻo để làm chất dinh dưỡng mà nuôi các thân hình có dạng ốm nhách tựa cây tre, hay nặng nề như bao tải…

 Vế thứ nhất bàn chuyện ăn để mà sống thì ôi thôi lắm chuyện ly kỳ! Giới nào thì thức ăn hạp gu theo giới nấy: Nông dân thì mẻ cá kho quẹt mắm muối cũng sống tạm qua ngày, cô cậu sinh viên thì liếm láp cơm bụi.

 Dân lao động thì cơm canh cháo phở bình dân dọc đường gió bụi mọi lúc mọi nơi. Công nhân công chức thì loàng xoàng cơm căn-tin tập thể… Ăn để mà sống còn nằm trong những hoàn cảnh khó khăn, bệnh tật. Cố gắng ăn tàm tạm chắt chiu để vượt qua cảnh đời bất hạnh, hay nhường cơm sẻ áo cho những người neo đơn thiếu thốn hơn mình. Tất thảy đều đáng trân trọng.

 

 Vế thứ hai sống để mà ăn đa phần dành cho những người dư dả, rộng tiền, có chức có quyền được “đối tác” thỉnh cầu mời đi ăn sáng trưa chiều tối, chơi toàn là những món siêu hạng, giá tính bằng “vé”… để được dòm ngó, thăng quan tiến chức, phê duyệt công trình dự án.

 

Tất nhiên các đối tác không dại gì mà móc túi vợ nhà ra cúng hỷ mà trăm mưu ngàn kế móc từ ruột mấy công trình, dự án thi công. Ăn để mà sống như các quan thì còn nảy ra cái “ăn” khác. Lớp thì bồ nhí vợ bé liên tù tì, lớp thì ăn mễn, nai tơ… nơi phòng the mát lạnh…

Trên đời ăn để mà sống hoặc sống để mà ăn là chuyện bình thường, nếu ăn mà không cẩn thận, chọn lọc thức ăn thì dễ ngộ độc thực phẩm, hay ăn mà quên chùi mép, lau miệng không kỹ thì cũng có ngày mất chức hoặc ăn cơm tù sau song sắt trại giam.