Như Lai Chỉ Là Người Chỉ Đường

– Này Bà-la-môn, Ông nghĩ thế nào? Ở đây, có một người, muốn đi đến Rajagaha (Vương Xá), người này đến Ông và nói như sau: “Thưa Tôn giả, tôi muốn đi đến Rajagaha. Hãy chỉ cho tôi con đường đi đến Rajagaha. Ông nói với người ấy như sau: “Được, này Bạn, đây là con đường đưa đến Rajagaha. Hãy đi theo con đường ấy trong một thời gian. Sau khi đi trong một thời gian. Bạn sẽ thấy một làng tên như thế này. Hãy đi theo trong một thời gian.

Sau khi đi theo con đường ấy trong một thời gian, Bạn sẽ thấy một thị trấn tên như thế này. Hãy đi theo con đường ấy trong một thời gian. Sau khi đi trong một thời gian, Bạn sẽ thấy Rajagaha với những khu vườn mỹ diệu, với những khu rừng mỹ diệu, với những vùng đất mỹ diệu, với những hồ ao mỹ diệu”. Dầu cho người ấy được khuyến giáo như vậy, được giảng dạy như vậy nhưng lại lấy con đường sai lạc, đi về hường Tây.

Bỏ Đao, Bỏ Trượng, Bỏ Kiếm, Từ Bỏ Nói Láo, Từ Bỏ Lấy Của Không Cho

— Bạch Thế Tôn, ở đây, con vào buổi sáng đắp y, cầm y bát, đi vào thành Savatthi để khất thực. Bạch Thế Tôn, trong khi đi khất thực từng nhà một ở Savatthi, con thấy một người đàn bà đang sanh đẻ, rất là nguy kịch, đau đớn. Thấy vậy, con suy nghĩ: “Thật đau khổ thay các chúng sanh! Thật đau khổ thay các chúng sanh! “

 — Này Angulimala, Ông hãy đi đến Savatthi, sau khi đến, nói với người đàn bà ấy như sau: “Này Bà chị, vì rằng tôi từ khi sanh ra chưa bao giờ cố ý giết hại mạng sống của chúng sanh, mong rằng với sự thật ấy, bà được an toàn, và sanh đẻ được an toàn!”

Này Các Sa Môn, Bà La Môn! CHỚ CÓ TIN!

– Như vậy, này các Kàlàmà, điều Ta vừa nói với các Ông: “Chớ có tin vì nghe báo cáo, chớ có tin vì nghe truyền thuyết; chớ có tin vì theo truyền thống; chớ có tin vì được kinh điển truyền tụng; chớ có tin vì lý luận suy diễn; chớ có tin vì diễn giải tương tự; chớ có tin vì đánh giá hời hợt những dữ kiện; chớ có tin vì phù hợp với định kiến; chớ có tin vì phát xuất từ nơi có uy quyền, chớ có tin vì vị Sa-môn là bậc đạo sư của mình”.

– Nhưng này các Kàlàmà, khi nào tự mình biết rõ như sau: “Các pháp này là bất thiện; Các pháp này là đáng chê; Các pháp này bị các người có trí quở trách; Các pháp này nếu thực hiện và chấp nhận đưa đến bất hạnh khổ đau”, thời này Kàlàmà, hãy từ bỏ chúng! Ðiều đã được nói lên như vậy, chính do duyên như vậy được nói lên.

Hãy Từ Bỏ, Vượt Qua Hoàn Toàn – Gate, Gate, Para Gate, Para Sam Gate ! Bodhi Soha !

Mọi dục lạc thấp kém hèn hạ cần phải đoạn tận, trừ diệt, cắt bỏ !

Những hỉ lạc do tu tập (thiền định), do thiện hành sanh vẫn chưa hoàn toàn, chưa đầy đủ cũng cần thiết từ bỏ, vượt qua !

Dừng lại, giải đãi, tự mãn ở bất cứ thành tựu nào trong tu tập là một sự vướng mắc !

Cần phải tinh tấn vươn lên, vượt qua tất cả !
Giải thoát hoàn toàn ở “bờ bên kia”, “bờ giác” là sự không chấp thủ, sự lìa bỏ hoàn toàn sự dính mắc!

Trong kinh “Ví dụ Con Chim Cáy“, Đức Phật dạy:

Này Udayi! Ta nói Chưa hoàn Toàn ! Ta nói Từ Bỏ Đi ! Ta nói Vượt Qua Đi !